Sunday, March 7, 2010

STEALING SWEET POTATOES(TRỘM KHOAI LANG)

While pupils often steal some simple things for fun, I did steal only sweet potatoes for 3 years at Bao Loc Agricultural High School majoring in Forestry.

From Can Tho I came there with a wish of becoming a forest ranger. Before leaving home, I had asked my old weak Mom to offer me what she could from selling sweet soup everyday. At the age of puberty, in a cold climate, I needed some certain things especially what to eat at night. After a month of suffering from cold and hunger, I was asked to by one of my classmates if I would like to see his uncle 's farm and to get what and how much I needed. That was one of a lot of farms planting bananas and sweet potatoes. Feeling like a mouse in a buckle of sticky rice, I was so glad that I could pull up the big roundest ones. I also carefully cut 2 pieces of banana punches. After putting everything in to 2 bags, tying carefully. Trọng and I carried them on our shoulders, steadily walking home as it was coming dark. Trọng broke into pleasant laughs whenever hearing me send my thanks to his kind uncle. Suddenly he shouted loud " stealing ". I ran off as if I had seen a ghost just for my first time wrong doing.

...to be continued


Học trò thường trộm những thứ vặt vãnh cho vui, còn tôi luôn trộm khoai lang để ăn trong thời gian 3 năm học Lâm Nghiệp tại Trung Học Nông Lâm Súc Bảo Lộc.

Từ Cần Thơ với một hoài bảo trở thành một kiễm lâm, tôi đã xin người mẹ già yếu của tôi cho tôi những thứ bà kiếm được từ gánh chè bà bán hàng ngày. Vào tuổi dậy thì, ở nơi lạnh lẻo xa lạ, tôi cần một vài thứ nhất định, nhất là cái gì để ăn về đêm. Sau tháng đầu chịu đói rét, tôi được một người bạn học rủ đi thăm miếng vườn của bác nó và tôi có thể lấy bao nhiêu, cái gì tôi cần. Đó là khu vườn trồng chuối và khoai lang. Cảm thấy giống như chuột sa hủ nếp, tôi vui mừng vì tôi có thể nhổ lên các củ khoai to tròn nhất.

Tôi cũng đã cẩn thận cắt hai quày chuối. Sau khi cho các thứ vào hai cái bao to, cẩn thận cột kín miệng, Trọng Cọp và tôi vác lên vai, đi ung dung về nhà khi trời sập tối. Trọng phá ra cười vui vẻ mỗi khi nghe tôi gởi lời cảm ơn đến người bác tốt bụng của nó. Bất ngờ hắn la lo: “Ăn trộm”. Tôi ù té chạy như bị ma đuổi và vì đây là lần đầu tiên tôi làm bậy.
... xem tiếp

No comments:

Post a Comment