Sunday, September 23, 2012

SINH NHẬT LẦN ĐẦU TIÊN




My first birthday party

Cho cô con gái thứ 10- Như Ngọc- lên trường gọi tôi về gấp vào chiều ngày 19-8-1975, bà mẹ nuôi đã khiến tôi bật khóc vì đây là lần đầu tiên trong đời tôi có tiệc sinh nhật được tổ chức chỉ với 2 người khách và 1 ổ bánh do chính tay bà đã trước đó lén lút làm để tránh né của 10 đứa con ruột ganh tị.

Having her 10th daughter go to my school to ask me to go home urgently in late afternoon on Aug19,1975, my God mother made me cry because this was the first time in my life I had a birthday party held with only 2 guests, a birthday cake which she had secretly baked by herself to avoid her 10 blood envious chidren.

Bảo Như Ngọc lấy ra một cây nến tượng trưng, bảo tôi thắp lên xong, bà tự tay tắt đèn của phòng khách.

Telling Nhu Ngoc to get out a candle as a symbol, telling me to lit it up, she herself turned off the lights in the living room.

Trong ánh sáng bập bùng của ngọn đèn cầy, bà nhắc tôi đọc ra một điều ước và tôi nghẹn ngào ấp úng,

“Ước chi tôi luôn có một gia đình hạnh phúc.”

In the flickering candle light, she reminded me of making a wish and I nearly cried embarrassingly,

“I wish I would always have a happy family.”

Vì hôm đó là thứ năm, tôi phải trở lên trường sáng hôm sau. Bà tinh tế bảo tôi mang phần bánh còn lại để chia cho những người trong phòng tôi.

Just only Thursday, I would have to go back to my school the following morning. She delicately told me to bring the remaining cake to share with my roommates.

Nhìn lại chính mình, nghĩ về mẹ tôi, tôi nắm thật chặt hai bàn tay tự nhủ,

“Chỉ còn có việc học mới có thể tạo ra một khác biệt trong đời ta thôi. Ta vừa có một nguồn động viên rồi và ta chỉ cần có nhiều nổ lực hơn nữa.”

Looking back to myself, thinking of my Mom, I grasped my fingers firmly telling myself,

“Only education would help me make a difference in my life. I have just got an encouragement and I just need more efforts.”

Từ nảy đến giờ ngồi yên, Như Ngọc cảm thấy xa lạ với chính bản thân nàng, người có thừa mứa sự chăm lo thương yêu của bố lẩn mẹ nhưng không luôn làm cho họ hài lòng.

Having sit still, Nhu Ngoc felt strange to herself who had had surfeit of both care and love from both parents but not always made them pleased.

Ai nấy lúc nào cũng cần có mẹ cha như họ lúc nào cũng cần có nước. Chỉ có kẻ mồ côi hoặc người sắp chết khát mới hiểu hơn ai hết cái giá trị của hai thứ bình thường đó.

Anyone needs parents as they always need water. Only those whose parents passed away and who nearly die of water understand more the value of those two common stuffs.

Khi gần nửa đêm, mẹ nuôi tôi bảo tôi đi ngũ để mai còn đi học. Bà lại làm tôi xúc động vì tôi chưa hề được mẹ ruột của tôi động viên nhắc nhở tôi điều gì cả. Quá nhiều người con được quá nhiều tiệc sinh nhật, quá nhiều lời khuyên của bố mẹ họ. Họ thường dửng dưng còn tôi thì không.

At about midnight, my God mother asked me to go to bed for my going to school tomorrow. She made me moved once more because my blood mother had never encouraged me or reminded me of anything. There are too many students having too many birthday parties, many pieces of their parents’ advice. They often ignore them but I don’t.

Rach Gia Aug 19- 2011- my 56th birthday

Thanh Luong

No comments:

Post a Comment