Friday, September 28, 2012

THE ENDS OF THE LOVE AFFAIRS- 1




ĐOẠN CUỐI CỦA NHỮNG MỐI TÌNH

Thật đáng kể ra đoạn cuối của những mối tình cái sẽ đóng góp vào những chuyện đời thường, vào làng văn chương của nhân loại.

The ends of the love affairs deserve being told which will contribute the social common stories, the human kinds’ literature.

Sau khi dang dỡ, người ta thường trách cứ, thắc mắc, oán hận và thậm chí còn trả thù nhau.

After being broken, people often blame, question, resent, or even revenge.

Có kẻ thì tạ ơn người tình cũ vì chính họ học được, hiểu ra nhiều điều.

There are some thanking their ex-lovers for giving them lessons, understanding many things.

Họ mạnh mẻ hơn, sáng suốt hơn và nhất là họ sống hạnh phúc hơn hoặc ngược lại.

They become stronger, more brilliant and at most they live more happlily or vice versa.

Có biết bao nhiêu là phim ảnh, sách báo, thơ ca, nghiên cứu, vụ án, kiện tụng và thậm chí là chuyện tếu, giai thoại về những đoạn cuối này.

There are such movies, magazines, newspapers, poems research, crimes, trials or even jokes, legents about these ends.

T.V đã tạo ra một đoạn cuối như nhiều phụ nữ đã làm, âm thầm lập gia đình.

T.V made an end like many females did, getting married silently.

Sau 5 năm, cố tình tìm gặp Phúc Lùn- một bạn NLS Bảo Lộc- để tìm ra địa chỉ của tôi, nàng viết thư thăm tôi.

After 5 years, trying to find Phuc Lun, one of my Bao Loc classmates, ,to ask for my address, she wrote me.

Trong những bức thư ấy, có một đoạn rất đáng kể,

“Em mong có dịp anh về Cần Thơ. Anh nhớ ghé thăm em và con.”

In those letters, there is a line worth telling,

“I hope you have some chances to come back Can Tho. Remember to pass by to pay my son and me a visit.”

“Em và con!” tôi thản thốt kêu lên.

“My son and me!” I suddenly cried out.

Chỉ với vài chữ thêm vào nữa, tôi có thể mất mạng như chơi.

With a few words added, I would easily lose my life.

Một bức thư khác đã khiến tôi lo lắng mất ăn mất ngủ vì nàng viết như thế này,

“Chồng em đi bộ đội, hiện đóng quân bên Phú Quốc. Em muốn anh đưa em đi thăm anh ấy.”

Another letter made me so worried that I could not sleep or eat because she wrote down this way,

“My husband joins the army, basing in Phu Quoc now. I want you to go with me to visit him there.”

May thay chuyện nàng đi thăm chồng đã không diển ra.

Fortunately, the trip to visit her husband did not occur.

Thật ra không ai đọc được cụm từ: “thăm em và con” cho nên tôi bình an vô sự.

Actually, noone read the phrase: “My son and me” so I was still safe.

Nhưng tôi, 3 năm sau, đã ghé thăm nàng với bà xã tôi trên đường chúng tôi về từ Đà lạt ngày cuối trong 2 tuần trăng mật.

But I, after 3 years, with my wife on our 2- week-honey moon trip back from Dalat in the last day.

Buồn cười thay, trong ánh đèn dầu, nàng chụm đầu vào tôi xem hình đám cưới, hỏi chuyện về gia đình tôi như một người thân mật với tôi.

Funily enough, under the oil-lamp light, she leaned her head to mine watching our wedding photos, asking about my family the someone closed to me did.

Một lúc sau, bà vợ tôi vì thẹn thùng phải đi ra trước sân nhà để nhìn cái cảnh ấy.

After a while, my wife was so embarrassed that she stepped toward the front yard to get rid of herself from the scence.

No comments:

Post a Comment