Thursday, February 25, 2010

CHA NUÔI 3-4

- Hồi còn bé tôi bị bệnh quai bị nặng. Bác sĩ bảo tôi khó lòng có con được. Tôi đã không nghỉ đến chuyện có vợ. Tôi coi bé Long Vân như con ruột vậy. Nếu tôi có lấy ai đi chăng nửa, họ làm sao chăm lo cho con bé bằng tôi được. Tôi ít học không thể dạy cháu học được. Cậu giúp hai cha con tôi nhé?

- Thưa bác! Cháu cần có ít thời giờ để suy nghỉ và để cháu xem xem em Vân có quý mến cháu không? Có chấp nhận cháu không? Có thật muốn học không?

- Tôi nuôi con bé được hai năm nay rồi. Nó rất ham học. Cháu chỉ mong học giỏi để sau này phụng dưỡng tôi thôi.

Tiếng của Long Vân cắt lời.

- Thưa ba! Con luộc rau xong rồi.

- Con lại đây.

Ông vừa ra lệnh vừa động viên. Vươn tay ra, kéo Long Vân vào lòng, ông ôn tồn nói.

- Đây là anh Thành. Con chào anh đi. Ba mời anh Thành đến hôm nay để ảnh biết con. Ba nhờ anh dạy kèm cho con các môn con học yếu. Ba còn biết anh ấy đàn ghi ta hay lắm. Con muốn học chơi đàn không?

- Dạ muốn! Con muốn anh Thành ở đây với mình. Con sẽ học giỏi. Con sẽ đàn cho ba nghe. Con sẽ làm mọi thứ để ba vui lòng, nhe ba, nhe anh Thành. Con mừng quá.

Cô em gái đỏ bừng đôi má. Hai mắt đen nhánh hơi ứa lệ. Tôi cũng cảm thấy xúc động bởi câu nói thật đơn giản, thật rỏ ràng của Long Vân.

Ông Năm và dọn lên trên cái tủ ly một thứ thức ăn một dỉa nhỏ: rau luộc, thịt kho hột vịt, đặt biệt dĩa bánh hỏi thịt quay và dĩa rau sống.

- Hôm nay đám giổ của Long. Tôi ra chợ sáng sớm và nấu nướng từ lúc đi chợ về. Những năm trước, tôi không nhắc đến, sợ Vân nó buồn. Năm nay nó có anh rồi. Hai anh em đến đây đốt cho ba má con một nén nhang đi. Thành có thể thay mặt bác đi họp phụ huynh, đưa em đi học và đi đâu đó chơi. Con không có em gái, không có một mái ấm, con có thể chọn nơi này hay không tùy con thôi. Hai anh em bây thấy sao?

Hai đứa tôi bẻn lẻn không nhìn nhau và cũng không nói với nhau gì hết. Bác Năm đứng yên mỉm cười. Bác Năm đã nghe tôi kể rằng từ năm lên 8 ba tôi bỏ nhà theo bà vợ nhỏ đến giờ, tôi chẳng biết gì về tình cha cả. Tôi có một thằng em trai bỏ học, hút sách từ lúc mới có 13 tuổi. Bác Năm đã nhanh chóng chọn tôi về đây như ông đã chọn nuôi Long Vân vậy.

... xem tiếp (to be continued)

No comments:

Post a Comment