Wednesday, February 10, 2010

HỌC CHƠI ĐÀN GHI TA (Learning how to play the guitar)


Tôi đã quyết định học chơi đàn ghi ta nhanh như một chàng trai lãng mạn quyết định tỏ tình với cô bạn gái chàng vừa yêu say đắm vậy. Mối tình của tôi với đàn ghi ta bền chặt và có một kết cục tuyệt đẹp chứ không phải như chàng trai kia, kẻ sớm bạc tình với người chàng vừa thương yêu tha thiết.

Chúng tôi cả thảy 10 đứa chia căn nhà trọ xoàng xĩnh bên dốc xuống đài Đức Mẹ, cách trường chừng vài căn nhà. Chiều chiều các chàng trai đem đàn ghi ta ra trước sân, hát hò bâng quơ vài ba bài hát, vừa không trọn vẹn mà cũng vừa chẳng ra hồn gì. Tụi nó, tôi cũng không nhớ rỏ là ai nữa muốn kheo tài với hai cô gái nhỏ con Bố Thiệp chăng? Cũng có thể chúng nó muốn cho nhà đối diện chú ý. Bên ấy, Đạt, dáng rất nghệ sĩ, ng thường mang đàn ra ban công hát hò gì đó. Tôi chỉ có một điều lưu tâm. Đó là học thuộc bài, những bài Lâm nghiệp vừa khô khan vừa khó nhớ.

Một hôm, vào lúc xế chiều, một buổi chiều trong suốt những ngày mưa dầm của Bảo Lộc, từ nhà bên cạnh trổi lên tiếng kèn độc tấu bài Hạ Trắng trong băng nhạc Selection 2 của Tùng Giang nhạc trẻ.

Tiếng kèn của nghệ sĩ Trần Vĩnh như xé toặc quả tim tôi, như cú đập mạnh bật tung cái bếp lò sưởi lâu ngày bỏ hoang kia của tôi, như cơn lốc xoáy cuốn bay đi mái nhà siêu vẹo tồi tàn trong người tôi và như một tia chớp rọi sáng cả một góc trời tối tăm ở trong tôi. Như một người sắp chết đuối giửa biển khơi bắt được cái phao thật tốt vậy. Nếu không có buổi chiều mưa đó ở Bảo lộc, nếu không tiếng kèn đó cũa Trần Vĩnh, đến hết cuộc đời này, tôi không khi nào nghỉ đến việc chơi đàn ghi ta cả. Tôi chọn một trong 3 cây cây đàn của tụi bạn trong nhà để tập. Tôi hỏi thằng Phúc Lùn:

- Bấm làm sao để đánh ra bản Hạ Trắng mậy? Mày làm ơn chỉ giùm tao đi.

... xem tiếp(to be continued)

No comments:

Post a Comment