Thursday, February 25, 2010

CHÚ BA SÓC

Tôi biết chú Ba từ khi tôi học lớp 1 tại Quy Nhơn năm 1962. Tôi đến tìm Chú khi tôi làm đồ án tốt nghiệp đại học tháng7 năm 1979. Ngày hôm qua, ngày mồng 6 tết, 19 tháng 2 năm 2010, tôi đi thăm chú sau 31 năm không có liên lạc nhau.

Chú Ba Sóc- dù chỉ được học một khoá ngắn hạn- là một y tá quân đội giỏi và tốt bụng. Từ ngày thành một y tá, chú chuyên làm tại phòng mổ. Từ quân y viện ở Quy Nhơn, năm 1963, thay vì về Sài Gòn, hoặc về quê- Trà Vinh- chú Ba chuyển về bệnh viện Trương Bá Hân Sóc Trăng cho đến ngày giải phóng. Chú tiếp tục làm trong ngành Y tế Sóc trăng, tiếp tục phụ mổ trong bệnh viện và tiếp tục sinh con cho đến đứa thứ 10. Với chiếc xe Honda 67, túi đồ nghề nhỏ, chú đến bất cứ nơi nào bất cứ lúc nào có bệnh nhân cần chú. Xã Phú Tân- huyện Mỹ Tú đã cấp cho chú Ba một phòng khám bệnh như là một phần thưởng xứng đáng. Chú Ba có thể khám trị đa khoa thậm chí là nha khoa nữa. Chú có rất ít bạn nhưng rất nhiều bệnh nhân. Chú có rất ít thói xấu, tiếng đồn đại xấu xa nhưng có rất nhiều lời khen, tiếng ca ngợi. Mọi người thân thiết yêu quý chú. Có quá nhiều trường hợp chữa cho bệnh nhận nghèo, chú không nhận thù lao, không nhận quà biếu. Sau 8 giờ làm việc, chú đi đến các địa chỉ có hẹn trước. Chú có một sức làm việc bền bỉ, một cách tỉ mỉ và vì thế chú hầu như chưa gây ra một kết quả xấu hay một hệ luỵ nào trong đời chú. Chú không hề có một đồng nghiệp nào ganh ghét. Chưa có một ông xếp nào chê trách chú. Nhiều bác sĩ hỏi ý kiến cá nhân của chú và y tá trẻ học tập kinh nghiệm của chú. Hằng năm chú có nhiều bằng khen, giấy khen của những nơi chú làm việc. Không hút thuốc, uống rượu không có nhăng cụi trăng gió với ai, không bao giờ bê trể bất cứ việc gì và đưa hết tiền cho vợ là những điều mà nhiều người đàn ông trên đời này tự cổ chí kim, từ đông sang tây phải ngả mủ chào thua chú Ba. Những ai biết chú đều tự hỏi không biết là do thiên phú hay do chú tự rèn luyện, chú Ba Sóc có một nhân cách tuyệt vời.
... xem tiếp (to be continued)

No comments:

Post a Comment